Nỗi loạn có nghĩa là rũ bỏ toàn bộ quá khứ và sống trong hiện tại mà không tuân theo bất kỳ tuyền thống nào, không tuần theo bất kỳ tâm trí nào, không tuân theo bất kỳ kiến thức nào, sống như một đứa trẻ, sống như thể bạn là con người đầu tiên, như thể bạn là Adam. Đó chính là nổi loạn.
Người nổi loạn là một người không sống như một con Rô-bốt được lập trình bằng quá khứ. Tôn giáo, xã hội, văn hoá – bất kỳ thứ gì của ngày hôm qua dù bằng cách nào cũng sẽ không can thiệp được cách sống của người đó.
Người đó không sợ ở một mình; trái lại, người đó tận hưởng việc ở một mình như thể đó là một trong những kho báu quý giá nhất. Đám đông cho bạn sự an toàn, sự yên tâm – với cái giá phải tả là linh hồn của bạn. Nó biết bạn thành nô lệ. Nó hướng dẫn bạn cách sống: nên làm gì, không nên làm gì.
Vượt ra ngoài cái nhìn trải nghiệm bản thân để nhìn nhận thế giới từ góc nhìn của người khác.
Nhận thức về cuộc đời, vệ sự nổi loạn, về tự do, một cách trọn vẹn, chính là sống, một cách trọn vẹn!