Bạn có thật sự bận rộn như bạn nghĩ?

Gửi những người trẻ, những người vẫn đang quan điệm rằng bận rộn là thước đo của sự thành công, bận rộn là thể hiện đẳng cấp, bận rộn là tương lai, bận rộn là sự nghiệp.

  • Bạn gọi cho một người bạn lâu năm để gặp mặt, bạn nhận được câu trả lời “bận đi làm không gặp mặt được”. 
  • Bạn nhìn thấy một cặp đôi không còn ở với nhau cũng chỉ vì câu nói “bận vì lo cho sự nghiệp không có thời gian yêu đương”. 
  • Bạn thấy những đứa con trong một gia đình nói với ba mẹ “bận tối mặt tối mày không có thời gian hỏi thăm ba mẹ”.

Bận rộn là một căn bệnh nan y (dù có là bận thật hay bận fake).Phần lớn chúng ta dành hết 2/3 thời gian hằng ngày để làm những hoạt động khiến chúng ta bận rộn hơn và không đủ thời gian để đánh giá xem chúng thật sự có ý nghĩa.

  • Bận thật là khi bạn có quá nhiêu công việc cần phải giải quyết cho 1 thời gian ngắn. Nhưng bạn không có đủ thời gian nào khác bắt tay vào làm việc không ngừng nghỉ. Điều này hoàn toàn bình thường nếu nó diễn ra trong ngắn hạn.
  • Bận fake là giả vờ bận. Một trong 1 dạng lý do khiến bạn cảm thấy quan trọng, giảm bất an khi trò chuyện với những người xung quanh. Nhiều người không làm gì nhưng vẫn nghỉ là mình “bận rộn”. Bận dành trở thành một câu cửa miệng, một câu thần chú có thể sử dụng bất kỳ của lúc nào để trốn tránh vấn đề hoặc để cao bản thân trong một hội nhóm công việc.

Chúng ta đang sống trong thời đại mà “người bận rộn” dần trở thành thành một hình mẫu mà nhiều người trong xã hội quan tâm và đánh giá. Nhưng chúng ta cũng quên mất rằng “bận rộn” có mang lại những điều chân tâm chúng ta thật sự “cần” hay chỉ là những điều mà các bạn “muốn”.

Thành công là để đạt được những giá trị vật chất như: tiền, nhà, xe, bất động sản.Hay giá trị về tinh thần như: được công nhận, có giá trị trong xã hội. Đó là những giá trị vô hạn những mình đã từng nghỉ và nghe trước đây.

  • Bạn có nghĩ một ngày nào đó sẽ không còn tiền trên thế giới này không?
  • Hay một ngày nào đó sẽ không còn ai công nhận bạn?

Khi chúng ta còn trẻ, chúng ta tin rằng mình còn “nhiều” thời gian. Nhiều đến mức sẵn sàng đánh đổi chúng để lấy những thứ khác dồi dào và vô hạn.

Chúng ta tập chung “bận rộn” nhưng quên đi mọi việc đang xảy ra ở hiện tại, những người xung quanh và hơn hết là chính chúng ta.